Văn mẫu THPTVăn lớp 10

Cá nhân và tập thể như giọt nước và biển cả. Em có suy nghĩ gì về mối quan hệ đó- Văn 10

Đề bài: Em hãy cho suy nghĩa về câu nói “Cá nhân và tập thể như giọt nước và biển cả”.

Ta thấy được sức mạnh của dự đoàn kết từ trước đền giờ luôn luôn được đặt ra. Ta như nhớ được câu truyện bó đũa, một chiếc đũa riêng lẻ thì có thể bẻ được. Nhưng dường như cả một bó đũa hợp lại thì lại tạo ra sức mạnh lớn lao.

Ta như thấy được chính hình ảnh “Giọt nước” – “Biển cả” những hình ảnh tượng trưng rất biểu cảm. Và có thể hiểu được “Giọt nước” ý muốn nói đến những gì đơn lẽ và đặt trong mối liên hệ xã hội, nó chính là những con người riêng lẽ. Trái lại và ngược lại đó chính là”biển cả” là dạng vật chất tồn tại với mức độ lớn chỉ sự mênh mông. Và dường như ở đây như cũng có thể coi là cộng đồng người trong xã hội. Ta như thấy được hai từ “không cạn” chính là một gợi ý liên quan đến sức mạnh vô song. Và chính hình ảnh “Giọt nước” trong” biển cả” thì ” không cạn” cũng giống như một cá nhân khi ở trong mối liên kết với cộng đồng thì dường như cũng đã tạo nên sức mạnh lớn lao làm nên nhiều thành công ngoài tưởng tượng.

Đây như cũng chính là một lời răn dạy đầy ý nghĩa và hoàn toàn chính xác. Dường như đã bao giờ bạn để ý thấy rằng những giọt mưa trên cửa kính ô tô khi vô tình chúng dường như cũng đã nhập vào với nhau thì một giọt nước lớn hơn sẽ được tạo ra và giọt nước lớn ấy sẽ tồn tại lâu hơn nữa. Và nếu khi từng giọt nước nhỏ bị chảy riêng rẽ thì chỉ một lát sau chút nước ít ỏi từ giọt nước nhỏ ấy sẽ cũng như sẽ bị chia nhỏ trên đường chảy và ít phút sau thì bạn lại như không còn nhận ra dấu vết của nó nữa.

Và ta như thấy được chính những giọt nước trong biển cả cũng vậy, nếu riêng lẽ từng giọt thì ánh nắng mặt trời nắng nóng kia dường như cũng sẽ làm chúng bốc hơi nhưng cả biển cả bao la thì khó lòng biến mất. Và trong cuộc đời này thì ta như thấy được con người nhỏ bé cũng như những giọt nước mong manh thế thôi. Nếu mỗi người chỉ đứng một mình thôi thì khó lòng tồn tại, đơn giản vì “Nhân vô thập toàn”. Con người chúng ta như không ai có được tài năng toàn diện cả, không phải khi nào bạn cũng thắng được người khác bởi vì nếu như thế sẽ chỉ có một người duy nhất trở nên giàu có và cũng sẽ trở thành mục tiêu bị sự nguyền rủa của người khác. Ngày nay thì dường như chúng ta vẫn thích cụm từ “Sống độc lập” nhưng tất nhiên ai cũng biết đó là “độc lập” theo phạm trù triết học, đó có thể hiểu ra rằng ccos chính là một sự “độc lập” biện chứng. Và dường như nếu không có bất cứ sự liên hệ nào với thế giới con người, sự tồn tại của bản thân cũng trở nên vô nghĩa. Vì sao thế?

Ta như đã biết được chính sự thành công của mỗi người cũng thế, phải có sự so sánh với những người khác mới biết đó mới chính là thành công và người ta phải biết đến nó thành công ấy mới đáng nâng niu. Và ví như nếu cá nhân là một người xuất chúng thì cũng chỉ khi chúng ta như đứng trong cộng đồng mới bộc lộ hết khả năng thiên phú và làm nên những điều ý nghĩa. Cũng chính bởi vì thế cá nhân có khả năng lãnh đạo tập thể nhưng không có tập thể thì lãnh đạo ai? Thậm chí đó chính là một cá nhân yếu kém cũng có thể nhờ vào tập thể giúp đỡ để bổ sung các nhược điểm của mình và dường như cũng như đã tạo ra những thành công cho riêng mình dù nó to hay nhỏ. Cá nhân chúng ta chính là những tế bào gây dựng nên tập thể, quyết định tập thể ấy yếu hay mạnh. Và dường như là không có những giọt nước không có biển cả đồng nghĩa với không có cá nhân không có tập thể. Có thể thấy được chính cá nhân là động lực cho mọi hoạt động của tập thể, cá nhân vạch ra đường lối cho tập thể, vận hành theo đường lối đó và phá hoại tập thể cũng là các cá nhân. Và tập thể được hiểu là gồm tất cả nhưng không là ai cả, đó là một phạm trù vô hình. Và dường như nó lại mang đặc điểm của tất cả mọi người trong đó, phản ánh chính xác các đặc trưng của các cá nhân riêng lẻ và cũng không sai khi nói giống như nhìn vào cả dân tộc Việt Nam chiến đấu người ta hiểu sự anh hùng bất khuất, gan dạ kiên trung, thông minh, nhân ái lại như đã ở từng chàng trai cô gái, cụ già em nhỏ ở nơi đây.

“Biển cả”  chính là ẩn dụ cho tập thể có thể là môi trường hỗ trợ hoặc đem lại thử thách cho các thành viên trong đó nhưng dù có là thử thách nó cũng đem lại cơ hội cho cá nhân tự rèn luyện mình đó chính là “Gian nan rèn luyện mới thành công”. Khi mà chúng ta quay trở về với quá khứ với cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược, cả dân tộc Việt Nam trên dưới cùng đồng lòng nên sức mạnh đại đoàn kết toàn dân, chiến thắng ngay cả những kẻ thù nham hiểm được trang bị những vũ khí tối tân nhất, những kẻ có tiềm lực kinh tế mạnh nhất và tàn bạo nhất. Đó có thể chính là chiến thắng thần kỳ mà đến giờ những kẻ bại trận đã tốn bao giấy mực cũng chưa hiểu được nguyên nhân cùng chung tay đứng bên nhau tạo nên sức mạnh của những đợt sóng thần. Ta như có thể khẳng định đập thể là một sự đảm bảo cho sự tồn tại của một cá nhân vì ở đó mỗi người trong chúng ta nhận được sự quan tâm, giúp đỡ từ người khác, nhận được tinh thần khích lệ để không ngừng nỗ lực, đôi khi là cả những áp lực đến mức làm ta muốn nổ tung nhưng lại phải chạy thật nhanh để không bị tụt lại phía sau người khác.

Và có thể nói cá nhân nào thì tập thể nấy. Chính vì vậy ở một xã hội tốt bản thân chúng ta sẽ tốt hơn và có khi cá nhân xấu cũng ảnh hưởng đến cả tập thể.

“Giọt nước hòa vào biển cả sẽ không cạn ” đây chính là lời dạy của Phật sẽ không bao giờ bị vùi lấp đi làm mất hết ý nghĩa nếu như ngay  hôm nay nó nằm trong tâm niệm của một người, đó chính là một thế hệ và ngày mai là của nhiều người, nhiều thế hệ.

nguvan

Cô giáo Lê Thị Thanh Loan tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Hiện nay, Cô đang giảng dạy bộ môn Văn Học tại Đại học Sư phạm Hà Nội
Back to top button