Mây trắng vẫn nói
Phân tích tác phẩm “Mây trắng vẫn bay”
Phân tích, đánh giá tác phẩm Mây Trắng Vẫn Bay – Mây trắng vẫn bay là tác phẩm để lại nhiều cảm xúc trong lòng người đọc về tình người trong xã hội hiện đại cũng như những đau thương, mất mát mà chiến tranh để lại. Trong bài viết này, Hoatieu xin chia sẻ đến bạn đọc một số bài văn mẫu phân tích tác phẩm “Mây trắng vẫn bay, mây trắng vẫn bay” nhằm giúp các bạn hiểu rõ hơn về nội dung cũng như ý nghĩa nhân văn cao cả của tác giả.
1. Phân tích truyện ngắn Mây trắng vẫn bay của Bảo Ninh
Mây trắng vẫn bay” là một tác phẩm truyện ngắn đầy cảm xúc của tác giả Bảo Ninh. Tác phẩm xoay quanh nhân vật chính là một người lính trẻ trong chiến tranh Việt Nam, anh đã trải qua rất nhiều khó khăn, thương tích và mất mát trong cuộc chiến đó, tác giả đã tận dụng ngôn ngữ chân thực của tiếng Việt để miêu tả những cảnh trong chiến tranh một cách chân thực và đau đớn.
Truyện ngắn “Mây trắng vẫn bay” của Bảo Ninh là một truyện ngắn viết về đề tài chiến tranh sau năm 1975. Tác phẩm ra đời trong thời kỳ đất nước hòa bình bước vào thời kỳ đổi mới toàn diện.
Trong “Mây trắng vẫn bay”, nhà văn Bảo Ninh xây dựng bốn nhân vật là “tôi” (người kể chuyện), “tay trong bộ vest”, cô tiếp viên hàng không và “bà già”. Trong đó “bà lão” là nhân vật chính, nhân vật trung tâm của truyện, mọi sự việc trong truyện đều xoay quanh nhân vật này. Tác giả miêu tả hoàn cảnh và cảm xúc của nhân vật chính, trạng thái tinh thần của anh ta sau những trận chiến, cảm giác lạc lõng, đau khổ và tuyệt vọng. Sự đa dạng về màu sắc trong truyện của Bảo Ninh hầu như không thể diễn tả bằng lời nhưng được tác giả miêu tả rất tinh tế và chân thực, điều này tạo nên sức hấp dẫn riêng cho người đọc.
Đầu tiên, tên truyện “Mây trắng vẫn bay”. Tác giả chọn hình ảnh “mây trắng” để đặt tên cho tác phẩm. Và trong truyện, hình ảnh này xuất hiện tới 5 lần tạo nên một không gian bồng bềnh, hư ảo; Mặt khác, nó còn gợi lên sự êm đềm, bình yên. Hình ảnh “mây trắng” ở trạng thái động “bay” vẫn mang ý niệm về dòng đời, về quá khứ chưa chịu ngơi nghỉ.
Nhân vật trung tâm của truyện ngắn này là nhân vật bà lão. Những chi tiết gợi tả ngoại hình “Dáng người nhỏ bé, teo tóp như muốn chìm vào trong ghế”, “lưng cong, đôi bàn tay gầy guộc” khắc họa rõ nét vẻ bề ngoài chăm chỉ, nghiêm khắc và khắc khổ của bà. người mẹ, người phụ nữ Việt Nam xưa. Từ cử chỉ “bà cụ không dám hỏi thêm. Bà ngồi lặng lẽ, tay chống gậy… bà không muốn nhận khay thức ăn. Cô ấy không ăn gì cả… cô ấy chỉ xin một ly nước.” đến những câu nói dùng nhiều từ láy “đây chú, chú, ạ…” hay “Thảo nào hai chiếc máy bay bay “bạc triệu”… Những chú già “ừ” làm cho nhân vật bà cụ hiện lên với điển hình. nét của tầng lớp nông dân ở nông thôn Việt Nam: trầm lặng, phóng khoáng, cần kiệm, đảm đang.Nhưng qua đó cũng hiện lên một cuộc sống lam lũ, vất vả và cực nhọc.Tôi vừa buồn cười khi bà nội không dám ăn cơm trên máy bay vì mẹ sợ tốn tiền, hay khi mẹ nhờ cô tiếp viên mở giúp cửa sổ máy bay, nhưng tôi càng thương mẹ hơn khi biết đây là lần đầu tiên trong đời mẹ được lên máy bay. , bà sắp đồ cúng tế cho các con trên máy bay, trên không trung con trai bà là bộ đội, phi công đã hy sinh cách đây gần 30 năm, khi nhìn thấy ánh mắt sợ hãi, van xin, van xin của bà lão với bộ đồ nhìn thấy, tôi chạnh lòng. xin lỗi và xin lỗi nhiều hơn.
Truyện ngắn “Mây trắng vẫn bay” được kể theo ngôi thứ nhất, qua lời kể của nhân vật “tôi” – một trong những người có mặt trên chuyến bay ấy và là người ngồi gần bà lão. Vì vậy, nhân vật “tôi” là người chứng kiến mọi việc, kể lại sự việc một cách trung thực, khách quan, làm tăng sức thuyết phục cho câu chuyện và có thể thay mặt tác giả trực tiếp bày tỏ suy nghĩ, tình cảm.
Bên cạnh đó, “Wit Wolke Nog Vlieg” còn là tác phẩm mang thông điệp sâu sắc về chiến tranh và nhân loại. Tác giả đã thể hiện rõ sự thất vọng, tuyệt vọng của nhân vật chính khi phải đối mặt với sự hành hạ, đau khổ, mất mát không đáng có trong chiến tranh. Tác phẩm đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của chiến tranh và giá trị của con người, đồng thời đưa ra thông điệp rằng cuộc sống và tình yêu luôn tươi đẹp, dù có bao nhiêu khó khăn và đau thương.
2. Bài văn Mây trắng vẫn bay
Đầu tiên, tên truyện “Mây trắng vẫn bay”. Tác giả chọn hình ảnh “mây trắng” để đặt tên cho tác phẩm. Và trong truyện, hình ảnh này xuất hiện tới 5 lần tạo nên một không gian bồng bềnh, hư ảo; Mặt khác, nó còn gợi lên sự êm đềm, bình yên. Hình ảnh “mây trắng” ở trạng thái động “bay” vẫn mang ý niệm về dòng đời, về quá khứ chưa chịu ngơi nghỉ.
Về kết cấu, ta thấy mở đầu truyện là cảnh máy bay cất cánh dưới trời mưa, khi thời tiết xấu và sự căng thẳng, tiếc nuối của hành khách trên máy bay thì kết thúc truyện là sự im lặng của các nhân vật. , là cảnh “biển trời trong xanh”, là hình ảnh “Quê hương ta trời cao”. Truyện kết thúc bằng một đoạn thơ làm nâng cao chất văn xuôi của truyện và mang lại cảm giác ấm áp, đau lòng… Kết cấu cũng thể hiện cái nhìn lạc quan của tác giả, thể hiện tinh thần của truyện.. tinh thần cao cả và niềm tin vào sự bất tử của những phi công bảo vệ vùng trời của Tổ quốc.
Truyện có bốn nhân vật nhưng tác giả tập trung miêu tả và làm nổi bật hai nhân vật là người đàn ông thồ hàng và bà lão. Nhân vật trung tâm của truyện ngắn này là nhân vật bà lão. Những chi tiết gợi tả ngoại hình “Dáng người nhỏ bé, teo tóp như muốn chìm vào trong ghế”, “lưng cong, đôi bàn tay gầy guộc” khắc họa rõ nét vẻ bề ngoài chăm chỉ, nghiêm khắc và khắc khổ của bà. người mẹ, người phụ nữ Việt Nam xưa. Từ cử chỉ “bà cụ không dám hỏi thêm. Bà ngồi lặng lẽ, tay chống gậy… bà không muốn nhận khay thức ăn. Cô ấy không ăn gì cả… cô ấy chỉ xin một ly nước.” đến những câu nói dùng nhiều từ láy “đây chú, chú, ạ…” hay “Thảo nào hai chiếc máy bay bay “bạc triệu”… Những chú già “ừ” làm cho nhân vật bà cụ hiện lên với điển hình. những nét đặc trưng của tầng lớp nông dân ở nông thôn Việt Nam: trầm lặng, phóng khoáng, tiết kiệm, đảm đang.Nhưng qua đó cũng hiện lên một cuộc sống lam lũ, vất vả và cực nhọc.Tôi vừa buồn cười khi bà nội không dám ăn đồ ăn trên máy bay vì sợ tốn tiền, hay khi bà nhờ cô tiếp viên mở giúp cửa sổ máy bay, nhưng tôi càng thương bà cụ hơn khi biết đây là lần đầu tiên trong đời bà được đi máy bay, bà sắp đồ cúng tế cho các con trên máy bay, trên không trung con trai bà là bộ đội, phi công đã hy sinh cách đây gần 30 năm, khi nhìn thấy ánh mắt sợ hãi, van xin, van xin của bà lão với bộ đồ trên người, tôi chạnh lòng. càng ngậm ngùi thương xót.
Về diễn biến cốt truyện, phần đầu truyện dường như tác giả chỉ kể lại những đoạn đối thoại ngắn gọn, giản dị của bà lão với các nhân vật khác khiến ta muốn nghe lại những đoạn đối thoại kín đáo, đời thường. . Cho đến khi, tiếng bắt nạt của người đàn ông mặc vest vang lên với bà lão, tiếng mắng đó không chỉ khiến nhân vật của tôi sợ hãi mà còn đánh thức sự chú ý của độc giả. Đến đây, diễn biến câu chuyện được đẩy lên cao trào nhưng cũng là sợi dây giúp người đọc kết nối tất cả các sự việc xảy ra trước đó: tại sao bà lão lại có hai vé máy bay “không được?” cùng đơn vị với con bà”, sao bà cụ lại hỏi máy bay có qua sông Bến Hải không? câu trả lời cho chính mình.Chỉ đến cuối truyện ngắn, mọi bí mật mới được hé lộ.Chính vì vậy, truyện càng trở nên bất ngờ, hấp dẫn và để lại nhiều suy ngẫm.
Kết thúc truyện là chi tiết “Tôi đi cầm khung ảnh. Ảnh cắt ra từ một tờ báo, đã cũ nhưng người phi công trong ảnh còn rất trẻ”. Đây thực sự là một chi tiết đắt giá. Xuyên suốt tác phẩm nhân vật tôi trước hết là người đứng ngoài quan sát và kể chuyện, thì ở đây nhân vật tôi trực tiếp tham gia vào câu chuyện thông qua hành động cụ thể là “với tay cầm khung tranh”. Hành động này không chỉ là hành động giúp đỡ bà cụ mà còn là sự khẳng định sâu sắc hơn tình cảm đồng cảm, kính trọng của tác giả đối với những người mẹ có con hi sinh trong chiến trận và lòng biết ơn đối với những người lính. Hơn nữa, hình ảnh trên báo “già”, phi công “rất trẻ” còn có tác dụng phản ánh hiện thực khốc liệt: đây là cuộc chiến cướp đi tuổi thanh xuân, cướp đi sinh mạng của những con người thực sự. Cảm giác ấy và chính cuộc chiến đã để lại nỗi đau khôn nguôi cho những người ở lại. Qua đây ta thấy chi tiết này vừa có giá trị hiện thực vừa có giá trị nhân đạo, nó góp phần quan trọng thể hiện chủ đề của truyện.
Truyện ngắn “Mây trắng vẫn bay” là tiếng nói thương cảm, đồng cảm của những người mẹ có con hi sinh trong chiến tranh, là tiếng xót xa cho số phận con người trong chiến tranh – khi họ ngã xuống ở độ tuổi đẹp nhất đã hy sinh tính mạng để đem lại hòa bình. cho dân tộc. Đồng thời, tác phẩm là tiếng nói tố cáo chiến tranh, là tiếng nói phê phán lối sống ích kỷ, cá nhân của con người trong thời bình thờ ơ trước sự hy sinh của những người đã hi sinh trong thời chiến. “Mây trắng vẫn bay” cũng là suy ngẫm của tác giả về cuộc đời, vết thương chiến tranh không bao giờ có thể xóa nhòa, chúng ở lại với dòng đời như “mây trắng” vẫn bay. Truyện ngắn là bài học về lối sống uống nước nhớ nguồn và biết ơn những hi sinh thầm lặng của con người trước, trong và sau chiến tranh.
Mời các bạn tham khảo thêm những thông tin hữu ích khác về Nhóm lớp 10 trên chuyên mục Học tập của Nguvan.edu.vn.
Qua bài trên Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay đã giải đáp được vấn đề bạn cần tìm kiếm hay không? Nếu chưa bạn hãy bình luận góp ý về Phân tích đánh giá tác phẩm Mây trắng còn bay ở phía dưới để TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG LƯƠNG VĂN CAN thay đổi và cải thiện chất lượng bài viết ngày càng tốt hơn. Chúng tôi cảm ơn bạn đã ghé qua Website: thpt-luongvancan.edu.vn của TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG LƯƠNG VĂN CAN.
Danh Mục: Lớp 10